- Zậy chờ tao chút tao đi mua cho
Cô chạy ra khỏi cửa. Anh níu tay cô lại
- Tôi đi với, dc ko
- Ko. Ở lại chăm Trang giùm tui, nó mà mất cọng tóc nào là anh mất 1 miếng thịt.
Cô chạy đi, Trang cười tủm tỉm
- Sao cười?
- Dạ hông có gì
- Ngoan tới vậy à?
- Em biết giữ phép lịch sự
- Zậy còn bạn cô?
- Nó cũng giống em thôi
- Tôi thấy cô ngoan hơn. Cô ta như con ních mà chẳng ngoan tí nào, dữ hơn bà la sát
- Haha
- Nằm nghỉ đi
- Dạ
Trang nằm xuống, trong lòng cảm thấy vui vui. Ko ngờ anh quan tâm Trang tới vậy, thật ra anh đâu lạnh lùng lắm nhỉ
- Anh Vũ
- Sao?
- Anh..anh ko đi học sao?
- Ko
- Tại sao?
- Đi theo bà la sát
- Ý anh là Bảo Nghi á hả?
- Ừ
- Sao anh lại đi theo Nghi
Anh mà nói anh muốn đi theo cô là chết toi, mất danh dự hết nên anh nói dối
- Tại bà la sát quậy phá quá, tôi phải đi theo để canh chừng, lỡ cô ta phá nát cái trường này thì tôi là người chịu tội đầu tiên
- À
Trang thấy cổ họng nghèn ngẹn. Trang muốn nói là thích anh lắm nhưng chỉ sợ anh ko đáp lại tình cảm của Trang thôi
- Anh..anh Vũ, em có chuyện muốn nói với anh
Anh lật cuốn Mực Tím ra, mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-ngoan-nha-be-ngoc/3183268/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.