Ngay đầu giờ sáng thứ hai, khi thầy Vương bước vào lớp thì dẫn theo một cậu con trai. Cậu bé này có dáng người cao gầy, gương mặt bị che khuất một nửa sau mớ tóc loà xoà. Đã thế lại thêm cặp kính cận dày sụ khiến khó mà biết được dung nhan thật sự của anh chàng. Thầy Vương giới thiệu ngắn gọn: “Đây là bạn mới, bạn ấy đến từ Hà Nội, các em làm quen đi”
Cậu bạn cúi chào cả lớp rồi nói: “Tớ tên Việt Trung, mong các bạn giúp đỡ.”
Khi vừa nhìn thấy cậu bạn mới thì một cảm xúc kỳ lạ xâm chiếm tâm trí Hạ Linh. Cậu bạn này có vẻ gì đó rất quen thuộc. Dáng người và phong thái của cậu bạn khiến Hạ Linh nhớ tới Lâm Hạo.
Tuy nhiên Hạ Linh vẫn tỉnh táo nhận ra là giọng nói cậu bé này chuẩn giọng Việt chứ không lơ lớ. Hơn nữa ánh mắt cậu ta cũng không lạnh lùng như Lâm Hạo. Tuy nhiên Hạ Linh vẫn nuôi một hi vọng mong manh.
Việt Trung không thân thiện mấy với mọi người. Nó rất ít giao tiếp, ai lân la bắt chuyện nó đều cố tình lảng đi chỗ khác.
Vào giờ ra chơi, Hạ Linh, Lâm Khánh, Quỳnh Chi và Thái Khôi lại tụ tập với nhau. Hạ Linh thì thầm với mấy đứa kia: “Các bạn có thấy Việt Trung trông quen quen không?”
Thái Khôi gật đầu: “Công nhận, nhìn xa thấy giống tên bán thịt lợn trong chợ, nhìn gần thì giống tên bán xôi trước cổng trường.”
Quỳnh Chi gõ một cái vào đầu Thái Khôi: “Đầu óc cậu lúc nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-long/3096656/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.