Đúng là lang thang vô định, như đêm chia tay với vị sư già, Tiểu Long đã thầm nghĩ:
"Tiểu Long cứ đi càn, đi đại ! Cứ thấy có đường là cứ đi ! Sơn đạo, quan đạo, độc đạo, đồi núi . . . suối . . . sông, hoang mạc . . . " Tiểu Long cứ lầm lùi mà đi.
Đã quen khất thực khi đi cùng với Sa La lão tăng, Tiểu Long mạnh dạn đi gõ cửa các nhà gặp trên đường mà xin thức ăn, nước uống.
Mệt mỏi thì nghỉ chân.
Đói khát thì xin thực phẩm.
Qua ngày. . . đoạn tháng.
Đôi lần gặp nơi vắng vẻ, không xin được thức ăn, không hái được trái rừng, Tiểu Long phải nhịn đói.
Cũng giống như ngày hôm qua, Tiểu Long đã phải nhịn đói đến hôm nay là ngày thứ hai.
Nguy ngập hơn là Tiểu Long phải nhịn luôn cả cái khát Vì nơi đây là một chỗ khô cằn.
Chỉ thấy xung quanh toàn là cát.
Không phải là sa mạc ! Vì Tiểu Long đã có lần nghe Sa La lão tăng giảng cho Tiểu Long biết về sa mạc.
Sa mạc phải có các đụng cát lớn, nhấp nhô như những ngọn đồi. Nơi đây không có hình ảnh đó.
Sa mạc không có những bóng cây tươi mát, ngoài trừ ốc đảo, nơi người dân sinh sống trên sa mạc thường tập trưng lại như những làng mạc. Nơi này lại có nhiều bóng cây.
cây không cao lớn nhưng vẫn là những cây họ mộc.
Cây không mọc lẫn lộn, cao thấp chen chúc như ở rừng.
ở đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-long-tuyet-menh/2394319/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.