Edit: Lina
Beta: Sakura
Quả nhiên, khi ấy Chu Tiểu Trúc nghe như vậy liền mở miệng cười, “Bẹp” một ngụm tại khuôn mặt Mặc Hi.
Khi ngồi trên ghế bán hoa, Mặc Hi ở tại trong lòng Chu Tiểu Trúc, trông như là đi ngủ kỳ thật là đang hấp thu năng lượng.
Chu Tiểu Trúc nhìn Mặc Hi ở trong lòng, trong lòng tràn đầy áy náy, con từ bé đã không được hưởng thụ cái gì hơn nữa nhỏ như thế lại phải phụ giúp bố mẹ, bản thân mình không xứng làm mẹ, nói rằng sẽ không để cho con phải chịu thiệt thòi, thế nhưng mà…
Trông lâu như thế chắc là đã mệt, bây giờ đã ngủ rồi, vừa mới nói cái gì mà không mệt.
Lấy áo ngoài phủ lên trên người Mặc Hi, tay nhẹ nhàng vỗ lên lưng Mặc Hi, để con ngủ ngon hơn .
Gần đến hết ngày, sau khi bán bó hoa nhỏ xong, Chu Tiểu Trúc chuẩn bị thu thập, khi đó Mặc Hi đã tỉnh, xách giỏ hoa theo Chu Tiểu Trúc trở về, bên cạnh cũng thấy chú Kha Lượng đang dọn hàng.
Kha Lượng nhìn Mặc Hi lộ ra vẻ từ ái nói: “Mặc Mặc à, cầm cái đó có mệt hay không vậy, nếu không để chú Kha cầm giúp cháu nhé.”
Mặc Hi chỉ cười cười, lắc đầu cười nói: “Không cần đâu ạ, cám ơn chú Kha, Mặc Mặc không mệt đâu ạ.”
“A.” Kha Lượng thấy Mặc Hi nói như vậy cũng không hề nói điều gì nữa, Mặc Mặc vẫn hiểu chuyện như thế a.
Lúc này, Chu Tiểu Trúc quay đầu đối với Kha Lượng cười nói: ” Cám ơn anh Kha vừa rồi để ý Mặc Mặc.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-loi/207051/quyen-1-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.