Edit: Sakura
“PHỐC!”
“PHỐC!”
Bên trong phòng huấn luyện, truyền đến hai tiếng thổ huyết.
Chỉ thấy Mặc Hi đang bế quan mãnh liệt nhổ ra một ngụm máu tươi, trong nháy mắt gương mặt tái nhợt, mà Thanh Dực bên cạnh cô cũng nhổ ra một ngụm máu màu đen.
Một người một thú lúc này cưỡng chế thức tỉnh chính mình.
Không thể chờ được, máu vừa mới rơi trên mặt đất, Mặc Hi và Thanh Dực đã biến mất tại nguyên chỗ.
Mà tường thành bên này, nhìn Đan Thử rơi xuống, Hắc Ảnh, Lạc Nguyệt... Bọn người sững sờ rồi muốn đi đỡ hắn, nhưng chưa kịp đỡ thì đã bị người cướp trước.
Thấy người nọ, bọn hắn đều dừng hành động lại, cả người đứng thẳng bất động.
Nhìn thấy máu đỏ bên khóe miệng xinh đẹp kia, ánh mắt chớp động đau lòng, thò tay ra định giúp Mặc Hi xóa đi, nhưng càng xóa càng bẩn, “Đại, đại nhân... Thế nào, lại... bị thương ah...”
“...” Mặc Hi trầm mặc, run rẩy vuốt ve tay của hắn, ngay cả chính mình đều không biết cô đang tu luyện, đột nhiên cảm thấy một cỗ dị dạng, đó là đối với người thề thuần phục chính mình tử vong, chỉ một điểm cảm giác này mà cô cố ép chính mình tỉnh lại, rồi sau đó nhận hậu quả khổng lồ, tựa như bây giờ cô đã bị thương không nhẹ, nhưng tất cả cũng không phải là quan trọng!
“...” Đáng chết! Đáng chết! Trong lòng gào thét, giờ phút này trên mặt Mặc Hi vô cùng tĩnh táo, chỉ có đôi mắt kia thỉnh thoảng chớp động sáng rọi hiện ra sự điên cuồng trong lòng cô, dù biết rõ tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-loi/1256238/quyen-4-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.