Edit: MịBeta: Sakura“Mặc Mặc!Mấy ngày nay con làm gì ở đâu vậy? Nếu không phải hôm nay là ngày con bàn giao công việc với lại ba ba tìm con nói chuyện thì chắccon cũng sẽ không đến công ty a.” trong phòng tổng giám, An Dĩ Mẫn ngồitrên ghế đối diện Mặc Hi ai oán nói.
“Ha ha, không phải ba ba đã từng nói con chỉ cần mỗi tháng bàn giaocông việc một lần còn gì?” Mặc Hi cười nói rồi đưa ca khúc mới sáng táccho An Dĩ Mẫn.
“Ách.” An Dĩ Mẫn bị câu hỏi này làm cho không biết nên nói thế nào “xem ra con không thèm nhớ ba ba chút nào a.”
Mặc Hi cười toe toét, ngã lưng dựa vào ghế, nói “Nhớ? Ba cũng biếtbây giờ con muốn đến nơi này là phải bị bao nhiêu ký giả vây quanh mà,còn phải tránh mặt Khởi Niệm a.”
“Ha ha, đó cũng là tài hoa của con, hơn nữa, được người ta biết đếncũng không có gì không tốt đúng không?’’ trong mắt An Dĩ Mẫn thoáng tiatrêu ghẹo, nói ra lời nói đúng trọng tâm.
Vẫn không có thay đổi . . . . . .
Mặc Hi nhìn An Dĩ Mẫn, giọng nói có chút tùy ý “ Ba nói đi, tìm con có việc gì thế?’’
“Mặc Mặc, thời gian qua, con thay đổi không phải chỉ một hai điểm.” Im lặng một hồi, An Dĩ Mẫn đột nhiên nói.
“Dạ?” Mặc Hi chuyển mắt nhìn về phía ông với ánh mắt nghi ngờ, “Thay đổi? Phương diện nào.”
“Càng lúc càng ít đáng yêu!” An Dĩ Mẫn nhìn vào khuôn mặt của Mặc Hi , cười nói “Gương mặt già nua như thế không hay tý nào! Con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-loi/1256175/quyen-2-chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.