Mặc Hi gật đầu, đi vào bên trong. Bàitrí đơn giản, cái gương, chỗ ngồi, dụng cụ, không hơn, lại khiến ngườita rõ ràng cảm nhận được cảm giác thoải mái, lại quay đầu liền nhìn thấy một người ngồi trên sofa, một người con trai, tóc ngắn màu đen mềm mại, mặt mũi trắng trẻo, dưới ánh mặt trời ấm áp phát tán ra tinh tế sángbóng, cặp mắt màu đen thấy ba người Mặc Hi không có bất kỳ dao động,khóe miệng cong lên nụ cười nhàn nhạt, lại cười không đến đáy mắt, mặctrên người là đồng phục làm việc của cửa hàng cắt tóc, nhưng khi trênngười anh ta lại lộ ra vẻ cao quý. Đây là một người con traituấn mỹ, không, có lẽ anh ta cũng chỉ được xem như trên mức bình thường, so với người con trai vừa mới dẫn bọn họ vào còn kém một chút. Nhưngmà, có loại người không phải thiên tiên ấy, đó chính là khí chất, khôngsai, trên người anh ta tỏa ra một cỗ khí chất khó nói thành lời, hấp dẫn trái tim của mọi người.
“Trong mọi người ai muốn cắt tóc vậy?” Doãn Nghi đứng nên, đối với ba người hỏi.
“Cậu ta.” Mặc Hi cười với anh ta một tiếng, chỉ hướng Nhị Lăng.
“À, vậy ngồi lại đây đi.” Doãn Nghi đem cái gương trước ghế bành về phía sau, nói với Nhị Lăng.
Thân thể Nhị Lăng không dichuyển, cho đến khi Mặc Hi lại lên tiếng, “Đi đi.” Một lúc sau, mới đivề phía người kia, ngồi lên, một câu cũng không nói.
Tất cả chuyện này cũng không khiến Doãn Nghi để ý, cầm kéo lên, không để ý tới hai người Mặc Hi.
Thật đúng là, lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-loi/1256173/quyen-2-chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.