Edit: HồngBeta: Sakura“Ha ha. . . . . . Đi lên xem một chút đi. ” dưới lầu, Mặc Phàm, ChuTiểu Trúc và Mặc Thiên, Lệ Kha, cũng chính là bác trai, bác gái của MặcHi. Lệ Kha lên tiếng nói.
“Ha ha, được.” Mặc Phàm trả lời, bốn người cùng tiến lên lầu.
Lúc này, Mặc Hi cũng đã đi đến bên cạnh Mặc Vân Vân , cười nói,”Mờichị đi ra ngoài, đây là phòng của tôi.” Phòng của cô không phải ai cũngcó thể vào, bên trong gì đó cũng không phải chị ta có thể lục lọi.
“Em?” Mặc Vân Vân nhìn về phía Mặc Hi, sau khi nhìn thấy khuôn mặtnhỏ nhắn của người vừa đến, trong con ngươi thoáng hiện lên tia cảm thán kinh ngạc, sau đó chính là ghen tỵ, bĩu môi nói,”Em chính là em họ củachị sao! Phải nghe lời chị biết không? Sau này, căn phòng này chính làcủa chị đây.”
“Xì.” Bật cười một tiếng, đứa bé chính là đứa bé, Mặc Hi nhìn nó,không có bất kỳ ý từ muốn nhường nào, kèm theo nụ cười bình thản,”Muốntôi đuổi chị đi ra ngoài sao?”
Trước đôi mắt mở to có dấu hiệu phát hỏa của Mặc Vân Vân, nói tiếp một câu”Hoặc là, quăng đi ra ngoài.”
“Mày! Hừ, không có giáo dục! !” Mặc Vân Vân trong miệng quát to mộttiếng, lại không có động tác gì thêm, bởi vì trước khi đến đây, Lệ Khanói cho nó biết bà muốn nó tạo dựng mối quan hệ tốt với Mặc Hi, chỉ làdựa theo tính tình của nó tựa hồ rất khó.
Con ngươi lạnh lẽo, không có giáo dục? Ý là nói ba ba, mẹ không có giáo dục tốt phải không?”Vậy, đi ra ngoài đi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-loi/1256171/quyen-2-chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.