Edit: SakuraÂm thanh va chạm khó chịu không ngừng vang lên trong phòng huấn luyện trống trải, dường như âm thanh kia rung động cả tâm hồn con người.
“Vù …” Mặc Hi ngừng lại, thân thể nhỏ nhắn xinh xắn hơi cong và run rẩy.
Thiên Nhu vẫn đứng ở cửa, trong đôi mắt dịu dàng hiện lên lo lắng vàkính nể, cô chủ nhỏ của cô thật sự rất giỏi, không những thiên phú giỏi, quan trọng nhất là đã có thiên thú nghịch thiên nhưng vẫn không ngừngcố gắng, nhìn thấy bộ dạng mệt mỏi của Mặc Hi thì cô muốn đi giúp cô bélau mồ hôi, nhưng lại không làm được vì chỗ của Mặc Hi là loại trừ những ba lần trọng lực, với cơ thể của cô nếu như đi vào thì ngay cả đi đường cũng không thể đi nổi.
“Ba lần.” Mặc Hi yên lặng đếm trong lòng, đồng tử đen nháy chớp độnghiện lên sự cứng cỏi, chớp mắt nhẹ cái, một vòng ánh sáng điện quang màu tím lóe lên rồi biến mất, cơ bắp trên người được năng lượng kích hoạtthêm một lần nữa, cả người run rẩy trước chướng ngại vật, đồng thời trốn tránh những Lưỡi Dao Gió phóng tới.
Cái Lưỡi Dao Gió cũng không sắc bén lắm, tuy không thể thương người nhưng nó dày đặc, đánh vào người thì cũng rất đau.
Không ngừng tiêu hao, không ngừng bị đánh, không ngừng trốn tránh,không ngừng kích hoạt, huấn luyện như thế rất thống khổ đấy nhưng đồngthời cũng rất vui vẻ thoải mái , vì Mặc Hi cảm giác được từng chút từngchút một sự trưởng thành của mình.
Đau đớn và vui vẻ cùng tồn tại.
Có trả giá thì mới có thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-loi/1256147/quyen-2-chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.