Edit: Vân KhinhBeta: SakuraMặc Hi bị mang đến một căn phòng giống như phòng làm từ kim loại vậy, để không ít máy móc, mãi đến khi đi đến một căn phòng độc lập, bọn họmới đặt cô xuống.
“Xin Mặc Hi tiểu thư chờ một lát.” Dương Bộ nói với Mặc Hi một câu.
Con ngươi Mặc Hi chuyển hướng về hắn: “Không có việc gì, chú Dương gọi cháu là Mặc Mặc thì được rồi.”
“Được, Mặc Mặc.” Dương Bộ cũng không hư tình giả ý, liền trực tiếp gọi, trên mặt cũng có chút ý cười.
“Ha ha.” Mặc Hi cũng cười cùng hắn.
Lúc này, có tiếng bước chân cùng tiếng cười của một người đàn ôngtruyền đến: “Ta nói nhóc Dương, là người nào mà em lại muốn dùng dịchtăng cường trị liệu?? Là thiên tài thế nào lại để cho ông chủ chi nhiềutiền như vậy??”
Mặc Hi cũng chỉ còn có đôi mắt là cử động được, liếc mắt một cái thìnhìn thấy một ông già ước chừng sáu mươi hai, sáu mươi ba đi đến, mộtthân áo blue màu trắng thoạt nhìn có chút bẩn thỉu, bởi vì trên áo dínhkhông ít các loại màu sắc, trên mặt thoạt nhìn rất hồng nhuận, cảm thấytinh thần rất vui vẻ, mái tóc màu trắng bạc, nhưng khá dày đặc.
Hiển nhiên, người đó cũng nhìn thấy Mặc Hi, nhất thời cười cười chảitóc: “Thật là một đứa trẻ đáng yêu, lần này dịch tăng cường trị liệu làcho nó dùng à?”
“Vâng.” Dương Bộ đáp lời, nhìn Lão ngoan đồng trước mắt, mặc dù cợt nhả một chút, nhưng bản lĩnh không thể coi thường.
“Ai nha, là người nào làm, đối với một đứa trẻ như thế cũng xuống tay được!! Thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-loi/1256139/quyen-2-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.