Edit: Vân Khinh
Beta: Sakura
Trên xe, Mặc Hi đột nhiên nói với An Dĩ Mẫn: “Ba cũng là Dị năng giả sao?”
“Đúng vậy.” An Dĩ Mẫn cũng không có giấu giếm, đây là chuyện mọi người đều biết, chẳng qua là ông cũng không biết vì sao Mặc Hi lại hỏi như vậy.
“Vậy dị năng của ba là cái gì?” Mặc Hi tiếp tục hỏi.
“Thủy.” An Dĩ Mẫn cũng không ngần ngại trả lời.
“Nha.” Mặc Hi đáp một tiếng, đôi mắt như có điều suy nghĩ, rồi thì quay đầu về phía cửa sổ.
An Dĩ Mẫn biết cô không có dị năng, lúc cô một tuổi, ông đã nhìn thấy cô kiểm tra, cho là Mặc Hi có chút thương cảm, cho nên cũng không có quấy nhiễu cô.
Không tới 10 phút đồng hồ, bọn họ đã đến ANSHENG, An Dĩ Mẫn dẫn Mặc Hi đi vào, mọi người nhìn thấy đều cúi người chào hỏi “Chào ông chủ.” Mà An Dĩ Mẫn cũng dịu dàng đáp lại, cho đến khi bước vào thang máy.
Khi thang máy vừa đóng lại trong nháy mắt, bát quái bắt đầu.
“Cô bé được ông chủ dẫn vào là ai a? Nhìn ra được ông chủ xử đối với cô bé rất tốt, lại còn đi song song với ông chủ.”
“Sẽ không phải là con riêng của ông chủ chứ? Dù sao mị lực của ông chủ càng ngày càng lớn.”
“Đứa bé kia thật là đáng yêu a!! Trời ạ!! Lần đầu tiên tôi nhìn thấy một cô bé đang yêu như vậy, thật muốn ôm một cái!!” Rất rõ ràng lời nói này là của một cô gái.
“Đúng vậy, đúng vậy! Giống như là búp bê vậy. Không biết là ai a,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-loi/1256125/quyen-2-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.