Edit: Vân KhinhBeta: SakuraGã thật sự sợ hãi, chuyện đó chín năm trước khiến hắn đến bây giờ vẫn còn khắc sâu, vì đứa bé đó khiến hắn không thế nào quên. Mặc Hi nhắctới đứa bé thì hắn đã nhớ lại, sau lần đó, hắn không quên được ánh mắtđứa bé kia, mỗi lần nhớ lại cả người rét lạnh, chẳng lẽ….chẳng lẽ, đứatrẻ trước mắt này chính là đứa bé năm đó!!?
“Đúng vậy!” Mặc Hi nói ra đáp án, nhìn người đàn ông kia mà cười.
Sắc mặt gã càng tái nhợt. “Không thể nào, không có khả năng! Khi đó, khi đó mày còn không đến một tuổi, làm thế nào có thể nhớ rõ…” Nhưngthấy Mặc Hi không giống như nói dối, sợ hãi hét lên: “Quái vật! ! Quáivật! Mày là quái vật! ! !”
Mặc Hi nhíu mày, quả thật bị người khác nói thành quái vật, cô rấtkhông thoải mái, hơn nữa còn bị gã đàn ông này nói như vậy. Sau đó gã từ trên mặt đất đứng lên, chạy vào trong rừng, sợ hãi hô to: “Quái vật! Quái vật a! Cứu mạng, cứu mạng! !”
“Hừ!” Mặc Hi hừ lạnh một tiếng, hi vọng xa vời có người đến cứu mày?Đôi mắt nhìn theo gã đang chạy trốn, chỉ thấy bầu trời trong nháy mắt có một đạo lôi điện trực tiếp bổ về phía gã,truyện chỉ được post tạitamvunguyetlau.com động tĩnh không lớn, chỉ lôi điện đánh vào gã thôitiếng kêu của gã đàn ông kia cũng chấm dứt, tiếp theo hai đạo, ba đạo,bốn đạo đánh xuống thân thể gã, đến khi không còn thấy thân ảnh.
Đi đến phía trước, tro cốt của hắn đều không còn, bị chín đạo thiênlôi đánh tan thành tro bụi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-loi/1256116/quyen-1-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.