"Vân Mộ? Cuối cùng ngươi đã trở về!"
Ngay khi Vân Mộ vẫn còn đang ngây người, Vương Đại Nương đã bước nhanh tới hỏi.
Chu Nhạc vội vàng tiến ra đón: "Mẹ, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?"
"Ồ? Tên oắt con nhà ngươi trở về cùng Vân Mộ luôn à? Thế nào, có thức tỉnh thành công hay không? Nếu không thành công, lão nương bẻ gãy lỗ tai của ngươi?"
Vương Đại Nương hướng về phía Chu Nhạc la mắng một hồi. Trong lòng Chu Nhạc bỗng cảm thấy phiền muộn, hắn tự hỏi rốt cuộc mình có phải là con trai do chính mẫu thân sinh ra hay không.
Tuy rằng trong lòng nghĩ như vậy, nhưng tất nhiên có đánh chết Chu Nhạc cũng không dám nói ra. Hắn liền vội vã gật đầu nói: "Đương nhiên là thành công rồi! Con trai của mẹ chính là một thiên tài, làm sao có thể không thành công cho được?"
Vừa nói, Chu Nhạc vừa huơ qua huơ lại Tàng Giới Luân trên cổ tay trái, khoe khoang với mẫu thân. Bộ dáng của hắn trông vô cùng đắc ý.
"Cái gì? Thành công rồi? Thật sự đã thành công rồi? Thứ trên tay ngươi ta đã từng thấy, mấy vị đại nhân hộ vệ, ai cũng có một cái trên tay a …”
Vương Đại Nương vốn chỉ tùy ý hỏi vậy thôi, không nghĩ tới con mình thực sự đã thức tỉnh Linh Khiếu thành công. Thiên phú của nó như thế nào không quan trọng, dù sao Huyền Giả vẫn cứ là Huyền Giả. Sau này, gia đình họ sẽ có thân phận, địa vị hơn người, đãi ngộ dành cho bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-linh-the-gioi/1941391/quyen-1-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.