"Minh Hạo bái kiến Minh Hiên đường huynh!"
Vân Minh Hạo thu liễm tâm tình, bước nhanh đến trước mặt Vân Minh Hiên, vẻ hưng phấn trong mắt còn chưa biến mất.
Vân Minh Hạo luôn sùng bái huynh trưởng Vân Minh Hiên, hắn luôn mong nhận được sự tán thưởng từ phía người anh họ này. Vì thế hắn định kể lại chuyện đánh bại Vân Đại Vĩ cho Vân Minh Hiên nghe.
Nhưng lời nói còn chưa ra khỏi miệng đã nghe thấy Vân Minh Hiên quát lớn: "Minh Hạo đường đệ, tại sao ngươi lại ở chỗ này? Đệ tử Vân gia nên yêu thương giúp đỡ lẫn nhau, bản thân ngươi là đích tôn của Vân gia càng nên là tấm gương sáng, thế nhưng tại sao lại ở đây ra tay đả thương người? Việc này nếu để cho Đại bá phụ biết, chỉ sợ ngươi sẽ bị cấm túc một thời gian!"
"Ta. . ."
Vân Minh Hạo sững người, trong lòng như bị dội một gáo nước lạnh: "Ta. . . Không phải, là bọn hắn. . ."
"Được rồi, ngươi lui xuống trước đi!"
Vân Minh Hiên không kiên nhẫn khoát tay áo, sau đó lệnh cho hộ vệ đưa Vân Đại Vĩ đã hôn mê đi trị liệu.
Bất kể là giả vờ làm vậy hay là thật sự xuất phát từ chân tâm, hành động của Vân Minh Hiên ngay lập tức đã lấy được hảo cảm của phần đông thiếu niên chi thứ, Vân Thiếu Hoa huynh đệ lại càng tỏ ra sùng bái.
Nhìn gương mặt mọi người, tựa hồ Vân Minh Hạo đã hiểu được điều gì đó, trước đây, mình cũng từng sùng bái đối phương như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-linh-the-gioi/1941377/quyen-1-chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.