edit: tuyền xù
"Hoàng hậu bệ hạ!"
Vừa đi ra khỏi Tê Long cốc, liền thấy một đội vệ binh đi tới trước mặt. Nam tử oai hùng dẫn đầu nhìn thấy Phượng Vũ đi cùng, nhất thời hai mắt sáng lên, vọt tới trước mặt quý phụ nhân quỳ một chân xuống: "Thiên Hữu Tu Tháp! Mấy ngày liên tiếp thuộc đi khắp Tê Long cốc cũng không tìm được ngài, thật tốt cuối cùng ngài cũng trở lại!"
Bị một câu của thuộc hạ nói ra thân phận, quý phụ nhân cười khổ liếc mắt nhìn Phượng Vũ, nói: "Tiếu hộ vệ trưởng, những ngày qua khổ cực ngươi rồi."
"Không, là thuộc hạ vô năng, lại không thể bảo vệ ngài thật tốt, xin ngài giáng tội trách phạt!"
"Nếu không phải ta nhất quyết kiên trì muốn ngồi xe ngựa đơn giản tùy tiện rời cung, sao lại như thế? Tất cả đều do ta mà ra, hộ vệ trưởng không nên tự trách."
Hoàng hậu lại nhẹ giọng khuyên lơn vài câu, lúc này vẻ mặt hộ vệ trưởng mới tỏ vẻ hối hận đứng lên: "Đa tạ ngài khoan hồng độ lượng. Xin ngài nói cho thuộc hạ biết, là ai cả gan làm loạn dám can đảm tập kích ngài, thuộc hạ chắc chắn sẽ bầm thây người đó thành nghìn đoạn!"
Nghe hắn hỏi kẻ cầm đầu, hoàng hậu không khỏi nghĩ đến Lạc Tây Á, trong mắt xẹt qua một tia hoài nghi, cũng không muốn chuyện xấu trong nhà rêu rao ra ngoài: "Ta. . . . . . chỉ lạc đường té xỉu, thật may có vị tiểu muội muội này và bằng hữu của nàng tương trợ."
Nghe vậy, lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-linh-su-thien-tai/2304344/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.