Vốn muốn nổi giận, Lạc Tây Á nhất thời sợ tới mức không dám lên tiếng. Sau một lúc lâu, mới nhỏ giọng hỏi: “Bản Điện Hạ… Ta, thật sự là được nhận nuôi từ chi thứ?”
Đồng lão cười lạnh nói: “Đương nhiên! Chẳng lẽ ngươi thật sự cho rằng bản thân mình là cành vàng lá ngọc sao? Thái Tử chân chính, chỗ nào sẽ giống ngươi kiêu căng vô dụng như vậy chứ?”
Lạc Tây Á không để ý tới sự châm biếm của Đồng lão nữa, đang xoay chuyển lo nghĩ cho vận mệnh của mình: “Ta không là Thái Tử nữa, không là Hoàng Tử nữa… Sẽ bị giết chết sao?”
“Yên tâm, chỉ cần ta ủng hộ và chống đỡ cho ngươi, ngươi vẫn có thể giữ lại được cái mạng nhỏ. Chẳng những có thể bảo toàn sinh mệnh, còn có thể vẫn làm Thái Tử quần áo là lượt của ngươi như trước.” Đồng lão cười âm hiểm, “Đương nhiên, điều kiện trước tiên là – ngươi phải nghe lời ta.”
“Ta nghe, ta nghe!” Lạc Tây Á vội vàng nói. Ban đầu hắn vì muốn bảo toàn sinh mệnh, ngay cả dưỡng mẫu cũng có thể nhục mạ, lúc này chỉ là nghe theo lời yêu cầu của kẻ hèn mọn này, há có lý nào lại không đồng ý.
“Tốt tốt.” Đồng lão khổ tâm trù tính một phen, cũng là vì cục diện trước mắt: Lạc Tây Á hoàn toàn thành con rối của mình, Cam Ma La và Hoàng Thất đã rạn nứt. Kế tiếp, hắn chỉ cần xúi giục Cam Ma La, lại dùng chuyện giết chết Hoàng Hậu uy hiếp, thuyết phục hắn giết chết Hoàng Đế, phù trợ Lạc Tây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-linh-su-thien-tai/2304320/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.