Thấy thế, Phượng Vũ làm bộ như tò mò, tiến tới, thấy nàng lại đây lão bản đơn giản hé ra cho nàng xem: “Tiểu thư xinh đẹp, sau khi ngươi xem xong thì đặt lên bàn để ta mang đi dán.”
“Cảm ơn.”
Phượng Vũ quăng bố cáo sang một bên, chỉ cầm lấy lệnh truy nã rồi quay lại bàn ăn, Chu Tước và Vân Sam Lam đều ghé đầu vào nhìn. Chỉ thấy trên bức họa có vẽ một thiếu niên mi thanh mục tú, làm người ta nhìn môt lần sẽ khó có thể quên. Phía dưới cũng không có viết tên tuổi của người thiếu niên này, chỉ đơn giản tố cáo tên tội phạm truy nã này xúc phạm đến thần Quang Minh sau đó đã bỏ trốn, nếu như có người tự tay bắt và giao hắn ra sẽ được thưởng 3000 tinh thạch, nếu cung cấp manh mối sẽ được 500 tinh thạch.
Ba người liếc mắt nhìn nhau, trong mắt Chu Tước lộ ra ý cười, hạ giọng nói: “Quả nhiên sau khi hóa trang thì hình vẽ trên bức họa hoàn toàn không giống nhau.”
“Xem ra phía triều đình còn không biết sự tồn tại của Mạnh Nguyên Phủ, trên bố cáo cũng không thấy nhắc đến.”
“Hơn nữa cũng không viết tên của Luật Cung Thương, đúng rồi, không phải phụ thân hắn ở trong cái gì Hội Nguyên Lão sao? Chẳng lẽ là muốn cho cha hắn vài phần mặt mũi.”
Đang lúc mọi người đang ngồi bàn tán, Mạnh Nguyên Phủ vừa đi mua dược liệu cần thiết xong lập tức quay trở lại tửu quán giao gói thuốc cho thị nữ, sau khi phân phó nàng nấu thuốc, mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-linh-su-thien-tai/2304306/chuong-94-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.