Editor: ChieuNinh
”Tiểu Phượng Vũ ~”
Mới vừa bước vào khách điếm ở tạm, Phượng Vũ nhìn một cái liền thấy nam tử mặc áo tím đang nhàn nhã uống trà ngay giữa sảnh đường. Tạm thời bất luận mái tóc dài màu bạc hay Nguyệt Cầm chưa từng rời thân mang tính dấu hiệu biểu trưng cho hắn, cũng sẽ làm bao nhiêu người thật sự mê ca hát nhận ra hắn vì thế mà lâm vào điên cuồng. Chỉ riêng dung nhan hoàn mỹ khéo léo không chút dư thừa, lại mang theo vài phần yêu khí của hắn, cũng đủ làm cho người đi đường không rõ chân tướng si mê với hắn rồi.
Trong hành lang, tất cả mọi người đang nhìn hắn, khác nhau chỉ ở ánh mắt trực tiếp trắng trợn trừng lên quên hết tất cả mà mãnh liệt nhìn, hay là vụng trộm nửa kín nửa hở nhìn lén. Thậm chí có người hoàn toàn không có ý thức được nước trà trong tay mình đã uống cạn, còn bảo trì tư thế giơ cái ly trống không đang nghiêng.
Chỉ là, nam tử mặc áo tím trở thành tiêu điểm của mọi người lại hoàn toàn không có tự giác, nhìn thấy người bản thân đã chờ thật lâu, lập tức cười hì hì bỏ qua trà bánh, vẫy vẫy tay với Phượng Vũ: “Tiểu Phượng Vũ ~ các ngươi nói đi là đi, bỏ lại một mình ta cô linh linh tại vùng ngoại ô, thật là nhàm chán muốn chết.”
Ngay sau đó, hơn mười ánh mắt bao hàm khiển trách đồng loạt bắn về phía Phượng Vũ. Khi chú ý tới dung mạo tuyệt mỹ của nàng có được hoàn toàn không kém
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-linh-su-thien-tai/2304292/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.