Có mấy lời hắn nói xong không hiểu ra sao, nhưng Phượng Vũ cho là hắn đang thương cảm vì ly biệt, cũng không để trong lòng: “Dĩ nhiên có thể.”
Lấy được hứa hẹn của nàng, Luật Cung Thương có chút vui mừng, lại có chút phiền muộn. Thiếu nữ tình cờ gặp nhau này, đã định trước là người chói mắt đến nỗi hắn không cách nào xứng đôi. Thay vì khổ sở dây dưa, không bằng chôn sâu phần tình cảm này xuống đáy lòng, tương lai gặp lại, vẫn có thể làm bằng hữu.
Mạnh Nguyên Phủ vẫn không nói gì, cũng nói: “Phượng Vũ, chuyến đi hung hiểm, ngươi phải thật bảo trọng. Nếu như có bất trắc gì, ngươi có thể đi Tử Tinh thành Nam Đồ Đại lục tạm tránh đầu sóng ngọn gió. Mặc dù thế lực Quang Minh thành rải đầy khắp nơi, nhưng tạm thời như thế nào cũng không dám gây khó dễ nơi đó được. Đưa nó cho Thành chủ nhìn, không cần giải thích cái gì, Thành chủ sẽ đi làm theo lời của ngươi.”
Nói xong, hắn đưa một cái giống như tiền đồng gì đó cho Phượng Vũ. Phượng Vũ tiếp nhận vừa nhìn, phát hiện đó là một khối minh bài hình tròn chạm khắc hoa Tường Vi.
Biết rõ hành động lần này đối phương có ý tứ báo đáp ân cứu mạng tại Tử Vong Cốc, Phượng Vũ liền không cự tuyệt: “Đa tạ.”
Nghĩ đến Chu Tước mơ hồ có hảo cảm đối với Mạnh Nguyên Phủ, Phượng Vũ vội vàng thông báo cho nàng: “Chúng ta sắp rời đi, ngươi không đi ra gặp gặp tiểu suất ca nhà ngươi sao?”
Nhưng Chu Tước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-linh-su-thien-tai/2304282/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.