Thanh niên văn nhược thấy câu nói đầu tiên của cự hán đã đưa đến lòng nghi ngờ của Thánh Tế tư, nói không chừng còn sẽ liên lụy đến bản thân mình, liền tranh thủ đẩy hắn ra, khẩn thiết nói: “Thánh Tế tư đại nhân, tiểu nhân tên là Tu Văn. Mặc dù cái này không có liên quan gì với ta, nhưng bởi vì miệng nói nhiều hơn một câu nên bị cuốn đi vào, cho nên tiền nhân hậu quả, có lẽ là biết chút ít.”
Nói xong, hắn đại khái nói một lần chuyện đã xảy ra gần đây ở Triêu Hoa. Hơn nữa còn cường điệu rằng hắn vốn là người vô hại vây xem, trước đó lại bị cứng rắn kéo đi gặn hỏi chuyện ngự linh thuật, hiện tại lại bị cự hán Lạc Tháp cưỡng ép áp tới đây làm chứng. Kính xin Thánh Tế tư nhìn rõ mọi việc, giải cứu hắn ở trong nước sôi lửa bỏng.
Trong quá trình Hắn nói chuyện, Lạc Tháp bị thừa cơ chụp mũ không ít thỉnh thoảng nổi giận gầm lên một tiếng “Ta chưa làm qua”, chung quy lại bị Tu Văn hỏi ngược lại phải á khẩu không trả lời được, chỉ có giương mắt nhìn. Hắn chẳng thể nghĩ tới, dọc theo đường đi Tu Văn thuận theo nghe lời chỉ là ngụy trang, chờ đợi chính là ở trước mặt đại nhân vật trở mình thoát thân.
Sau khi nghe xong lời nói của Tu Văn, Thánh Tế tư nửa tin nửa ngờ, hỏi: “Vậy thiếu nữ có mang Ngự Linh bí tịch, tên gọi là gì?”
“Hồi bẩm đại nhân, nàng gọi Phượng Vũ.”
Cái tên này khiến Thánh Tế tư hiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-linh-su-thien-tai/2304277/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.