Dưới ánh hoàng hôn, núi rừng xanh thẳm, mênh mông.
Ven đường có một nhà quán rượu nhỏ kiêm phòng trọ, lão bản đang nhìn quanh hai bên đường, thấy vẫn như cũ không có người qua lại, không khỏi thất vọng than một tiếng.
Kinh doanh nhiều năm, hắn đã sớm nắm được quy luật: từ thành trấn gần nhất đến quán rượu nhỏ của hắn dừng chân lại nghỉ ngơi, dù xe ngựa có đi chậm, thì hoàng hôn cũng đã đến nơi rồi. Hiện tại cũng không có dấu hiệu của xe ngựa, chắc chắn là không có người tới rồi.
Nghĩ đến hôm nay thu nhập ế ẩm, lão bản hung hăng hít một hơi thuốc trong tẩu, vừa định quay về, lại chợt dừng bước.
—— ở phía trước, điểm đen nhỏ càng lúc càng lớn, là vật gì?
Hắn đang hết sức nghi hoặc, điểm đen đã càng lúc càng lớn. Một hai phút sau, đã có thể nhận ra một bóng dáng gầy nhỏ, giống như đang chạy trốn.
—— là hoa mắt sao, người nọ mới dùng thời gian sáu bảy lần hít thở, chạy qua mô đất và ba hàng cây ở hai bên, ước chừng khoảng cách là năm trăm mét, tốc độ chạy trốn có thể nhanh đến vậy sao? Bạo phát trong nháy mắt cũng không thể chạy nhanh vậy.
Nghĩ vậy, bóng dáng của người nọ tới gần thêm một chút, đã có thể nhìn rõ ngũ quan*, lại có thể là một tiểu cô nương!
Khi tiểu cô nương kia dừng lại ở trước mặt lão bản thì miệng hắn đã mở to đến mức có thể nhét một cái đùi gà lớn.
Lấy lại bình tĩnh, hắn khó khăn mở lời: "Tiểu cô nương, ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-linh-su-thien-tai/135772/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.