Ta cũng nghĩ vậy. Mỗi ngày lão gia và nhị tiểu thư la hét có quỷ, không dám bước ra khỏi cửa, cả ngày trốn ở trong phòng, mỗi buổi tối nhất định phải thắp đèn sáng trưng nhà trong nhà ngoài thì mới bằng lòng đi ngủ. Một mình phu nhân, vừa bận bịu chăm sóc thiếu gia bị thương nặng bại liệt, vừa muốn chăm sóc bọn họ, cả người cũng gầy đi nhiều."
"Lời đồn đãi ma quỷ không phải thời gian trước đã có rồi sao. Nhắc tới cũng lạ, lúc mới xuất hiện lời đồn cũng có không ít người thấy được quỷ ảnh. Hiện tại lão gia và nhị tiểu thư luôn miệng nói gặp quỷ, trái lại những người khác không có nhìn thấy."
"Việc này ai biết được chứ, có lẽ là ban đầu quỷ còn chưa quấy phá. Ngươi xem mặt nhị tiểu thư đột nhiên trở nên đáng sợ như vậy, không phải quỷ làm thì là gì?"
"Có điều, theo như ta thấy, không phải có quỷ, chẳng qua sợ đại tiểu thư quay về trả thù, cho nên bị dọa sợ sinh ra ảo giác thôi. Nếu không thì vì sao đôi khi lão gia lại nhìn về khoảng trống hô to ‘đại ca, chất nữ ta thật xin lỗi các người’, nhị tiểu thư khi ở một mình cũng sẽ lầm bầm ‘muội muội ta đáng chết, van cầu ngươi tha thứ cho ta ’."
"Chậc, ai mà nghĩ tới, đại tiểu thư vốn vô dụng kia —— không, là yếu ớt, lại có thể trở nên lợi hại như vậy. Nhìn mấy người lão gia sợ đến phát điên, những người khác năm đó ức hiếp đại tiểu thư, thời gian này đều giả bệnh xin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-linh-su-thien-tai/135767/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.