Bên trong gian phòng bài trí hoa lệ với màu sắc chói mắt, mùi huân hương* nồng nặc, tuy vậy cũng không che giấu được mùi hôi thối phát ra từ miệng vết thương.
Bên dưới áo ngủ đẹp đẽ bằng gấm, một thiếu niên nằm hôn mê bất tỉnh, chính chính là Phượng Lôi ngông cuồng ngang ngược ngày đó.
"Đại phu, chỉ cần ngài có thể chữa khỏi cho con ta, ta nhất định theo như lời trên bố cáo, lập tức trả thù lao cho ngươi." Nhìn nhi tử bị kỳ độc hành hạ đến không ra hình người, Phượng Thế đau thương nói.
Vị đại phu thần bí nhìn người trên giường, nói, : "Mong rằng Phượng lão gia sẽ làm đúng những gì đã nói. Lúc ta xem bệnh không thích có người ở bên cạnh quấy rầy, mấy vị xin hãy ra ngoài trước."
Phượng Thế kinh ngạc hỏi "Chẳng lẽ đại phu không cần người giải thích triệu chứng của tiểu nhi sau khi trúng độc?"
Những đại phu trước đây, đều mong có thể biết được càng chi tiết càng tốt!
"Không cần. Thân là đại phu, chẳng lẽ ta còn không nhìn ra được hắn mắc bệnh gì, còn cần người khác tới nói cho sao."
Giọng vị đại phu thần bí tỏ ra không vui, Phượng Thế nghe vậy cũng thật vui mừng: dám nói ra những lời này, chứng minh đối phương nhất định là cao thủ chữa bệnh! Thật tốt quá! Lôi nhi lần này được cứu rồi!
Sau khi mọi người lui xuống, một con tử lam Hồ Điệp chầm chậm bay ra từ cổ áo của vị đại phu: "Một tiểu bối vô danh, đả thương cũng đả thương rồi. Chỉ vì chút tiền tài không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-linh-su-thien-tai/135755/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.