Dịch: Nhật Phương
Beta: Fleur
A Liên lại cảm thấy như vậy không được.
Tuy rằng nàng và tiên quân Nguyên Giang không có tình cảm gì khác, nhưng cũng đã đồng ý đi với ngài ấy đến U Ty cục lấy giấy đăng kí kết hôn. Nàng lựa chọn thượng thần giữa hai người đã là không hay rồi, sao có thể lại cố ý mời ngài ấy ăn kẹo hỉ? Nghĩ như vậy, A Liên liền nói: "Thượng thần vì muốn giúp ta mới đi nhận hôn thư, để tránh cho những phiền phức sau này tốt nhất chúng ta đừng nói với tiên quân Nguyên Giang."
Dung Lâm cũng là vì tức giận quá mà mụ mị đầu óc, bây giờ nghe thấy những lời nói của A Liên cũng thấy có lí. Vốn dĩ hắn không muốn công khai quan hệ giữa hai người, tờ hôn thư này cũng là vì để nàng có thể dễ dàng vào Cửu Tiêu các... Nhờ nhắc nhở của nàng, Dung Lâm mới ý thức được điều đó.
Nhưng trong lòng bỗng có một cảm giác khó chịu không nói nên lời.
Câu nói không muốn công khai, muốn nói cũng phải là hắn nói mới đúng. Nàng chỉ là một con cá mèo hoa nhỏ bé, chẳng lẽ lại dám chê hắn?
Nghĩ đến sự si tình của nàng đối với hắn, Dung Lâm hiểu được tất nhiên là nàng sẽ không chê hắn. Yêu một người quá sâu đậm, thì sẽ không tự chủ mà hạ thấp danh dự của mình, nhỏ bé đến mức như hạt bụi. Sợ rằng nàng cảm thấy không xứng với hắn.
Dung Lâm cũng không nhắc đến Nguyên Giang nữa mà đưa nàng đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-huong-tu-dat/1935222/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.