Dưới bóng đêm, rất nhiều triều thần hướng về phía Kim Loan điện mà đi, cấm quân dùng đao ngăn cản: "Thánh lệnh ở đây, các vị không được vào!"
"Hừ!" Vị quan đi đầu hừ lạnh, chắp tay hướng về phía Kim Loan điện, "Thánh thượng không nghe thấy ngoài cung dân chúng đang kêu cái gì sao? Tiêu gia cầm quyền làm dân chúng lầm than, hiện tại chẳng lẽ còn muốn làm rùa đen rụt đầu, không màng sinh tử dân chúng toàn thành sao?"
Hoàng thành đã bị phá, vận số Tiêu gia đã hết, mà quân địch công thành, câu đầu tiên lại là: "Thuận theo ý trời, diệt trừ hôn quân, tuyệt không làm dân chúng bị thương."
Hiện tại dân chúng đã bao vây Hoàng cung, từng tiếng hô lớn đều là, "Nghịch tặc Tiêu thị, đi ngược thiên đạo, làm dân chúng lầm than, ắt phải đền tội!"
"Đền tội!"
"Đền tội!"
"Đền tội!"
Quan viên giờ phút này cũng vội vã muốn vào điện, một khi Thiên tử một khi thần, bọn họ nếu không làm như thế, một khi Nghiệp triều khôi phục, tính toán nợ nần, chỉ e sẽ gặp tai hoạ.
Quan viên nhìn về phía thống lĩnh cấm quân, ngôn từ sắc bén: "Đoàn đại nhân vẫn muốn tử thử sao?"
Dân chúng khàn giọng hô hai chữ "Đền tội!" đã vang vọng qua từng lớp tường dày của hoàng cung, trong mắt Đoàn thống lĩnh hiện lên vẻ giãy dụa, lát sau vung tay lên, hạ lệnh: "Để các vị đại nhân vào đi."
Quan viên xông vào điện Kim Loan, đại điện trống trải chỉ còn một mình Tiêu Phái, ngay cả Tiến An một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hoan-chi-dong/3733055/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.