Lều nhỏ được dựng ở một nơi hoang vắng giữa rừng, bên trong tối đen không có ánh đền, chỉ có ánh trăng mỏng manh chiếu qua song cửa sổ, giống như một tầng sương mù bao phủ lên cảnh vật, mê ly như không phải nơi ở nhân gian.
Tiêu Diễn giẫm lên ánh trăng đi vào trong, qua song cửa sổ hắn đã nhìn thấy trên giường có một bóng hình xinh đẹp đang nằm.
Làn váy hoa buông xuống thành giường tựa như đoá hoa chớm nở, đưa mắt nhìn lên trên là một vòng eo thon gọn một nắm tay có thể ôm hết, Vụ Nguyệt an tĩnh nhắm mắt nằm đó, dung nhan mỹ lệ làm người ta không thể rời mắt.
Hô hấp Tiêu Diễn dần trở nên nặng nề, hầu kết lên xuống, hắn đi qua giơ tay vuốt lên gương mặt nàng, lòng bàn tay từ gò má lướt qua chiếc cằm đến cần cổ trắng như tuyết, lát sau liền sờ đến nút thắt trên vạt áo.
Đột nhiên, bên tai vang lên một tiếng xé gió, sắc mặt Tiêu Diễn đại biến, thu tay lại xoay người né tránh.
"Đinh----" một tiếng, cung tên sượt qua cánh tay hắn cắm vào mảng tường.
Cánh tay đột ngột đau đớn, vết máu nhanh chóng thấm qua ngoài lớp áo.
"Người đâu! Có thích khách!" Tiêu Diễn đưa tay che lại vết thương trên tay, gương mặt tái nhợt hô lớn.
Nhưng mà hắn chợt nhận ra, nơi này ở xa khu doanh trại, hơn nữa hắn cũng không dẫn ai đi theo, kể cả Thường Hỉ, trong nhất thời sẽ không có cấm quân bảo hộ.
Hắn liếc mắt nhìn Vụ Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hoan-chi-dong/3477579/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.