Dịch giả: hoangtruc
“Hào quang mờ mịt nơi Phỉ Thúy Sâm như thể bọt sóng năm màu bắt đầu trào dâng. Nó như thể có được thứ sắc thái phức tạp khó phân biệt nhất trên đời, mỗi sắc thái đó đều là những số mệnh va chạm vào nhau. Tiếng kiếm ngân lượn lờ, như gió như ảnh, linh hoạt kỳ ảo vô hình, lại không chỗ nào không có. Mà trái lại, kiếm quang huyết sắc lại dữ dằn không ngờ, nhuộm cả toàn bộ đám mây trên bầu trời phòng tuyến Trân Châu thành một dòng sông máu. Cột sáng màu trắng bay lên từ Thiên Tâm thành lại nguy nga cao ngất, có thể nâng cả bầu trời. Tiếng gào rú run rẩy sâu tận xương tủy như muốn nói với thế nhân nhân sinh thống khổ. Cùng lúc đó, Đế Thánh chí cao trong thiên hạ cũng dùng kim quang chiếu sáng cả bầu trời Thần Quốc, như tuyên cáo khí thế vương đạo của ông ta, khiến tất cả chúng sinh phải bái phục."
[Bái Luân kiến văn]
“Ngày hôm nay đã định trước sẽ được ghi vào trong sử sách. Ta đây tận mắt nhìn thấy dị tượng trên bầu trời, vô cùng vững tin điểm này. Thỉnh bỏ qua cho ta, ta vô cùng kích động, như thể bị dòng điện đánh trúng, thân thể không kìm được mà run rẩy. Trong khoảnh khắc đó, ta vô cùng chắc chắn, có một thời đại mới đang từ từ xốc lên trước mặt ta. Nó đến một cách đột nhiên như thế, không chút dấu hiệu báo trước nào."
[Ngô trưởng lão hồi ức lục]
“Từ xưa đến nay, Tông Sư như một cánh cửa đóng chặt, từ nay về sau ầm ầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hanh-thien/1849732/chuong-677.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.