Dịch: hoangtruc
Ánh sáng biến ảo cuồn cuộn nơi phía xa chân trời, như thể cực quang trên bầu trời nơi vùng đất cực hàn. Đương nhiên đó là cảnh tượng đồ sộ do Nguyên lực kích động hình thành.
Cho dù biết rõ khoảng cách xa xôi, thế nhưng đối mặt với hải dương Nguyên lực chấn động mênh mông rộng lớn như thế, mọi người ở đây đều trở nên thất thần. Đám Nguyên tu đang bố trí phù tiêu Bắc Hải cũng không tự chủ được mà ngừng tay, đứng thẳng người, quay đầu nhìn về phía Phỉ Thúy Sâm. Những kẻ khác đang trò chuyện phiếm cũng ngừng bặt lại, nhìn về phía xa xa. Bốn phía đột nhiên trở nên yên tĩnh.
Thời gian tựa như ngừng lại. Chỉ có tiếng gió gào thét.
Bỗng nhiên, trong tiếng gió vang lên một tràng âm thanh nhỏ nhoi cực kỳ yếu ớt.
Lúc đầu vẫn chưa có người nào chú ý. Nhưng âm thanh này dần dần trở nên bén nhọn hơn, rung động ông ông, đột phá cả tiếng gió rít.
Nhĩ lực của Sư Tuyết Mạn nhạy cảm, cho nên nàng vô thức quay đầu lại, lập tức tìm được nơi phát ra thanh âm. Là đến từ bảy tòa Kiếm Tháp Phong Xa Kiếm. Trường kiếm cắm đầy trên Kiếm Tháp đang đồng loạt kịch liệt rung động, xao động dị thường.
Ngải Huy...
Còn chưa kịp quay đầu lại hết thì đã nghe tiếng Lâu Lan kinh hô: "Ngải Huy!"
Sư Tuyết Mạn quay đầu lại, nhìn về phía Ngải Huy. Khi nàng nhìn thấy Ngải Huy ngồi ngay ngắn ở đấy, vẻ mặt tràn đầy đau đớn, sắc mặt không khỏi biến đổi.
Nàng đạp lên mặt đất, Vân Dực sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hanh-thien/1849730/chuong-675.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.