Dịch giả: hoangtruc
Trong bóng tối, Đế Thánh giơ cánh tay lên. Trên cánh tay thình lình có thể thấy được nhìn thấy vết lốm đốm mỹ lệ yêu dị. Đương nhiên đó chính là phần "lễ vật" cuối cùng mà An Mộc Đạt lưu lại cho ông ta. Huyết linh lực trong cơ thể ông ta lưu chuyển tới cánh tay sẽ bị một lực vô hình cản lại, trì trệ khó đi.
Màu lốm đốm kia là do rất nhiều Ngũ Hành Hoàn dây dưa bện chặt vào nhau tạo thành. Chúng nó dính liền đầu đuôi cả lại với nhau, như thể từng mắt xích dính liền nhau hình thành nên một đám mây tràn ngập các loại màu sắc lưu chuyển, không ngừng biến hóa, không chút đình chỉ.
Cho tới bây giờ Đế Thánh còn không có hoàn toàn phá giải được An Mộc Đạt Hoàn này.
Đúng vậy, Đế Thánh đặt tên cho nó là An Mộc Đạt Hoàn.
Đế Thánh đã từng du lịch thiên hạ, được chứng kiến đủ loại tuyệt học của các Nguyên tu, hết sức quen thuộc với Ngũ Hành Hoàn. Phải biết là lĩnh ngộ Ngũ Hành Hoàn chính là cửa ải khó đầu tiên sau khi tấn chức Đại Sư, chỉ có Đại Sư lĩnh ngộ Ngũ Hành Hoàn mới có khả năng tiến ra thêm một bước nữa.
An Mộc Đạt Hoàn không hề giống với bất cứ Ngũ Hành Hoàn nào mà ông ta gặp phải. Nó như có sinh mạng. Nó có thể tự sinh trưởng, có thể tự biến ảo, tự gây dựng lại, có thể tự chữa trị, cũng như không ngừng lưu chuyển, không ngừng đình chỉ.
Thật là khiến người ta mở rộng tầm mắt.
Đế Thánh không đồng tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hanh-thien/1849727/chuong-672.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.