Dịch giả: hoangtruc
Phường dệt Minh Tú, Úc Minh Thu đang cẩn thận kéo tơ. Mặt y ken đặc mồ hôi, mồ hôi toàn thân bốc hơi, nháy mắt đã không còn gì.
"Bàn về cẩn thận kéo tơ thì trình độ sư đệ vẫn cao nhất, phương diện này ta còn xa mới bằng được đấy."
Quả thật chuyện Minh Tú tán dương sư đệ Ngải Huy mà nói, là mọi lúc mọi nơi, hai tai Úc Minh Thu đã nghe đến chai sạn rồi. Nói thật, Úc Minh Thu rất vừa mắt với tiểu tử Ngải Huy kia, cũng biết giữa Minh Tú và Ngải Huy tỷ đệ tình thâm, không có chút tình yêu nam nữ nào cả. Thế nhưng y vẫn không thể chịu đựng chuyện nữ thần của mình tán dương hắn hàng ngày như vậy.
Ghen ghét, càng ngày độ ghen ghét càng tăng vọt! Có câu nói gì nhỉ, ghen ghét là ngọn nguồn của vạn ác.
Ghen ghét khiến nguyên lực của y bị phân giải!
Ghen ghét khiến khuôn mặt y xấu xí!
Ghen ghét khiến Ngũ Hành của y không tuần hoàn!
Ghen ghét khiến y như kéo cung mà không có tên!
Ghen ghét khiến y ngâm thơ cứ như phun phân!
Quả thực hai mắt Úc Minh Thu muốn sung huyết, không thể nhẫn nhịn! Không phải chỉ là kéo tơ kén thôi sao? Đến đến đến, phải khiến người ta kêu to hai tiếng Minh Thu, cho nàng rõ thế nào là nam nhân "Trên thông tám trăm bài thơ, dưới kéo ba ngàn kén tơ tằm!"
Đáng chết, đứt mất rồi!
Úc Minh Thu nhìn đoạn tơ đứt mất trong tay, gương mặt giật giật.
"Minh Thu ca tiến bộ nhiều quá!"
Giọng của Minh Tú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hanh-thien/1849716/chuong-661.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.