Dịch giả: KìNgộ
Một đám người xuyên qua rừng núi rậm rạp, quần áo trên người bọn họ đều rách tả tơi, mặt đầy bụi bẩn, rất nhiều người còn lưu lại vết máu đã khô đen trên thân. Trông bọn họ có chút chật vật, đi được một đoạn họ tìm một mảnh đất trống rồi ngồi xuống.
So với mấy ngày trước phải chờ đợi trong lo lắng, liên tục cảnh giác Xà Dư đánh lén, thì bây giờ bọn họ đã ba ngày không bị tập kích, nhưng trên mặt mỗi người đều không có chút vui mừng nào. Bởi bọn họ hiểu rõ rằng, điều này là do Vạn Thần Úy dụ Xà Dư rời đi.
Bọn họ vẫn luôn lo lắng trong Vạn Thần Úy. Thực lực Xà Dư cao hơn Vạn Thần Úy, điều duy nhất có thể làm cho nàng sợ sợ ném chuột vỡ bình chỉ có Diệp Bạch Y đang hôn mê, bị Vạn Thần Úy giữ bên mình.
Xuất phát cẩn thận, lại luôn chú ý tình hình xung quanh, tàn quân Thần Úy Tài Quyết chia làm mười tiểu đội, chia ra thành các hướng để lui lại. Bọn họ là tiểu đội mười lăm người, là một đội tuy không lớn mạnh về số lượng nhưng lại có thực lực rất mạnh, dù sao thì cũng là Tây Môn Tài Quyết.
Mọi người cũng không cao hứng, thần kinh căng thẳng suốt mấy ngày liền làm bọn họ mệt mỏi. Không ai nói chuyện với nhau, tất cả đều tận dụng thời gian để khôi phục thể lực và Nguyên lực. Nhưng vẫn có người chịu trách nhiệm cảnh giới, đề phòng có người tập kích.
Thời gian lặng yên trôi qua, mấy canh giờ sau, mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hanh-thien/1849698/chuong-643.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.