Dịch & biên: Đậu bắp
Giống như một đợt mưa sao chổi rực rỡ.
Vạn Thần Úy dẫn dầu lao xuống, nhếch miệng cười lạnh. Hai tay nắm chặt trọng kiếm giơ cao lên quá đỉnh đẩu, thân kiếm như chìm vào ánh mặt trời, hằn rõ lên những vết thương ngang dọc, dị thường bắt mắt.
Vạn Thần Úy hai tay cầm kiếm, thân thể tự nhiên giãn ra, chém xuống một kiếm rất bình thường.
Một kiếm chém ra, từ trên hạ xuống.
Không lóa mắt, không có âm thanh rít gào. Ở giữa huyết tường đang cuộn trào mãnh liệt đột nhiên lõm vào. Vô số xương cốt, huyết nhục đột nhiên từ huyết tường bung ra ào ạt, vỡ vụn trong không trung.
Huyết tường một phần thành hai, để lộ ra một khoảng trống không hơn mười trượng ở giữa.
Tây Môn Tài Quyết một mặt lạnh nhạt đứng cạnh Vạn Thần Úy. Nàng ôm theo một cái cung nhỏ giống như một món đồ chơi trẻ em. Cung tuy hơi nhỏ nhưng được chế tác phi thường tinh xảo, thân cung đượm một màu bích lục tựa như hai đầu Thanh Xà xoắn xít lại về hai phía mà thành. Hai cái đầu rắn nhỏ nhắn là hai đầu cánh cung, cắn lấy dây cung màu đỏ thắm, tươi đẹp mà ướt át.
Nàng một mực theo bên cạnh Vạn Thần Úy, không có chút ý tứ động thủ.
Đang quan chiến ở xa xa, Hạ Nam Sơn thoáng cái sắc mặt đột biến. Y hầu như không dám tin tưởng vào hai mắt của mình.
Cái kẻ vừa trảm kích kia…
Hắn là Vạn Thần Úy!
Hạ Nam Sơn đột nhiên cảm giác được có chút miệng đắng lưỡi khô, trong lòng rung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hanh-thien/1849635/chuong-580.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.