Dịch giả: pudzyn
Tình cảnh Thiên Tâm Thành bi thảm.
Bức tường Bắc Hải tan vỡ, giống như một cái chuông tang, gõ vào tâm mọi người. Kéo dài hơi tàn, chỉ là tưởng tượng mà thôi, giống như bọt biển tan biến dưới ánh mặt trời.
Từ Ngũ Hành Thiên đến Thiên Ngoại Thiên, máu tươi đầy đường, thây ngang khắp đồng. Người còn sống chưa kịp than may mắn, nguy cơ đã nối gót tới nơi.
Bức tưởng Bắc Hải bị phá hủy, từ Thần Chi Huyết đến Thiên Ngoại Thiên là một đường bằng phẳng. Đại quân Thần Chi Huyết như nước lũ thuận thế xuôi dòng, ai ngăn lại được?
Điều đáng ăn mừng duy nhất là Diệp Bạch Y bị thương.
Bắc Hải bộ sắp chết phản công, để chứng minh với thế nhân là Bắc hải có sóng dữ.
Nhưng Ngũ Hành mười ba bộ, chỉ có một Bắc Hải bộ. Bắc Hải bộ vô cùng thê thảm bi tráng, thế nhân chăm chú nhìn, còn biểu hiện của các bộ khác quả thực là thảm họa.
Trong quá trình quật khởi của Thần Chi Huyết, Ngũ Hành mười ba bộ giống như củi mục, không chịu nổi một trận đánh. Hoặc đào ngũ đổi màu cờ, hoặc thủ lĩnh chết, hoặc toàn quân hèn nhát, chấp nhận kiếp sống tạm nơm nớp lo sợ, không có nhuệ khí, như lão già sắp xuống lỗ.
Ngũ Hành mười ba bộ, vinh quang và uy danh nghìn năm qua, nay đã mất sạch sẽ.
Bắc Hải bộ là một điểm sáng duy nhất, tuy không thắng lợi, nhưng bọn họ không phụ sự phó thác, không uổng vinh quang và uy danh của Bắc Hải bộ.
Nơi An Mộc Đạt tông sư để lại dấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hanh-thien/1849570/chuong-515.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.