Dịch giả: nhatchimai
Trong gian nhà Lão nhân đang nặn bùn.
Loại bùn rất phổ thông, lẫn nhiều nước thế mà dưới những ngón tay thô ráp già nua đó dần dần có hình dạng nhân ngẫu. Lão nhân rất chuyên chú, trạng thái vong ngã.
Hồng Dung Nhan không lên tiếng, chỉ lẳng lặng đứng phía sau.
Trong trang phục hắc sắc từ những tấm tơ lụa hoa lệ, thần thái thâm trầm khiến gã chìm trong màn đêm đen kịt. Xiêm y bó sát lấy cơ thể thon dài, cao ráo đẹp đẽ. Giữa hai hàng mi có một chấm đỏ kiều diễm ướt át làm khuôn mặt yêu kiều của gã tăng thêm vẻ ôn nhu quyến rũ khó mà mô tả được bằng lời.
Lúc gã có mặt trong viện, dường như tất cả ánh sáng đều tụ lại trên người gã cả.
Lão nhân nặn tượng đất rất chuyên chú, Hồng Dung Nhan đứng xem cũng rất chuyên chú.
Ánh nắng chiếu xiên vào trong viện, chiếu lên người gã rồi rơi sau lưng lão nhân. Cảnh tượng như một bức họa.
Tỳ nữ theo sau không dám phát ra thanh âm nào, hình ảnh này có một thứ lực lượng khó giải thích khiến người ta không thể tự chủ mà an tĩnh.
Lão nhân thẳng lưng, bỏ tượng bùn xuống. Con nhân ngẫu rất thô, tác phẩm thoạt nhìn như là hài đồng bướng bỉnh, chân tay thô ngắn, ngũ quan chưa có mà đã toát lên vẻ linh động chẳng hiểu nổi.
"Đúng là hảo tác phẩm"
Dù tấm tắc thế mà thanh âm Hồng Dung Nhan khe khẽ man mác vẻ ưu thương
Lão nhân nghe được thế thì xoay người lại, hờ hững bảo: "Thích thì cho ngươi."
" Cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hanh-thien/1849550/chuong-495.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.