Dịch giả: hoangtruc
Biên: nhatchimai
“Tiểu Sơn đang bế quan, hình như hắn muốn đột phá.”
Câu nói của Sư Tuyết Mạn lộ rõ niềm vui.
Ngải Huy tự nhiên thấy cao hứng thay cho Vương Tiểu Sơn: “Quá tốt rồi! Quãng thời gian trước, hắn cũng cực khổ quá."
Mọi người đều không khỏi gật đầu, xưa này còn chưa từng nghe nói đến chuyện một người kiến tạo cả một toà thành. Độ khó và khối lượng công việc khiến đám người thường bọn họ còn cảm thấy thật sự quá mức kinh người.
Có thể hoàn thành kiến tạo quá sức tưởng tượng như vậy, có đột phá cũng không khiến mọi người cảm thấy kỳ quái.
Nhạc Bất Lãnh liếc mắt nhìn Ngải Huy một cái: “Vận khí của tiểu tử ngươi không tệ.Ồ, cũng trở nên mạnh mẽ lên không ít a.”
Lão nhịn không được mà nhìn Ngải Huy bằng cả hai mắt, trong lòng có chút giật mình.
Vương Tiểu Sơn bế quan khiến lão cảm thấy Tùng Gian Phái có tiềm lực to lớn. Hơn nữa, mỗi tiểu tử nơi đây đều cố gắng như vậy cả. Điều này khiến lão phi thường xem trọng tương lai của Tùng Gian phái sau này.
Nhưng khi nhìn thấy tiến bộ của Ngải Huy, lão giật nảy cả người.
Mới có vài ngày?
Theo lý thuyết, sau khi lên cấp Đại sư là sẽ tiến vào quá trình ổn định vững chắc để tiến lên bước cao hơn. Lên cấp Đại sư cũng giống như một tác phẩm đã hoàn thành được hình dáng đơn giản ban đầu, tiếp nữa phải tỉ mỉ điêu khắc, không ngừng hoàn thiện từng bộ phận.
Vừa lên cấp Đại sư, rất hiếm khi xuất hiện tăng trưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hanh-thien/1849540/chuong-485.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.