Dịch giả: Tiểu Băng
Biên: nhatchimai0000
Như được một bàn tay vuốt qua, mặt hồ đang sôi trào đột nhiên trở nên bóng loáng như gương, những làn sương mù bốc ra khỏi mặt hồ, mịt mờ như khói, huyền ảo như cõi tiên.
Một đám mây nhỏ dần xuất hiện ngay giữa không trung cách mặt hồ chỉ có hai trượng, mềm mại như kẹo đường.
Chưa ai nhìn thấy đám mây nào đẹp như vậy, nó in bóng xuống mặt hồ tĩnh lặng, mộng ảo như đồng thoại. Đám phụ nữ Sư Tuyết Mạn Tang Chỉ Quân đều ao ước được thò tay ra sờ nó một lần.
Mặt nước hồ nhanh chóng hạ thấp xuống, thể tích đám mây lại dần to ra.
Đám nữ nhân có vẻ thất vọng, đám mây kia bự ra nhìn chẳng còn dễ thương như lúc còn nhỏ nữa. Diện tích đám mây đã to gần bằng diện tích mặt hồ, độ dày cũng tăng lên, ngang với lớp sương mù bao phủ quanh thung lũng.
Mắt Tang Chỉ Quân sáng lên: "Trời mưa."
Mọi người đều xòe tay ra, những hạt mưa bụi nho nhỏ lùn phùn rơi xuống, cả vùng chìm trong làn mưa bụi mông lung.
Thủy nguyên lực trở nên nồng nặc hơn hẳn, xen lẫn hơi lạnh mát mẻ. Kỳ lạ nhất là, cơn mưa bụi này chỉ bao phủ cái hồ mà thôi, không tán ra ngoài chút nào.
Sư Tuyết Mạn nhắm mắt lại, tỉ mỉ cảm nhận, một lát sau mở mắt ra: "Nồng độ nguyên lực tăng lên, chừng một phần mười."
Ngải Huy nghe vậy, bảo: "Thủy nguyên lực nơi này quá yếu, nếu chỉ dựa vào nguyên lực trì, thì không tăng lên được bao nhiêu cả."
Nguyên lực trì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hanh-thien/1849476/chuong-421.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.