Dịch giả: Tiểu Băng
Biên: nhatchimai0000
Một cái hình vuông tiêu chuẩn như được đo bằng thước xuất hiện trên nham thạch màu đen.
Lâu Lan biến thành một cái xiên, bụp một tiếng, không tốn chút sức nào chọc vào ngay giữa hình vuông, nhẹ nhàng như xiên vào miếng thịt mỡ đã được nấu nhừ. Cái xiên rung rung một cái, sau đó lôi nguyên tảng nham thạch hình vuông đó loạng choạng bay lên.
Tảng nham thạch dày hơn một thước, cực kì rắn chắc, bên dưới có màu đỏ sậm, dung nham còn đang sền sệt rỏ xuống, chẳng biết vì sao lại khiến người ta liên tưởng đến nước kho sền sệt thơm ngon của món thịt kho tàu.
Đương nhiên, Hà Hạt Tử không nghĩ tới món thịt kho tàu, ông còn đang bận kinh ngạc vì nhiệt độ của địa hỏa bên trong cái hố hình vuông kia.
Từng làn sóng nhiệt bốc lên, ông không cần dùng tay đo đạc, cũng biết nhiệt độ ở đây cao hơn mấy chỗ hồi nãy rất nhiều.
Nhưng ông là một binh khí sư có nguyên tắc.
Hà Hạt Tử bay xuống, quỳ xuống đất, bàn tay trắng nõn hoàn mỹ thọc xuống hình vuông, hai mắt nhắm nghiền, rất là nghiêm túc.
Lâu Lan oành một tiếng, trở về nguyên dạng, ngạc nhiên nhìn Hà Hạt Tử.
Lâu Lan cũng biết luyện chế binh khí, nhưng kém hơn Hà Hạt Tử rất nhiều, mọi kiến thức nó biết đều lấy từ sách. Hồi đó Thiệu Sư chỉ chuyên tâm cải tạo sa hạch, nên nó mới có ( Tử Dạ),chủ nhân đời thứ hai là Ngải Huy, lại là một con quỷ nghèo, nhưng nhờ chế tạo “Dạ Điểm Kiến” nên Lâu Lan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hanh-thien/1849473/chuong-418.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.