Dịch giả: Tiểu Băng
Ngải Huy cảnh báo, làm cả đội đều dựng lên, sẵn sàng chiến đấu.
Một tia ánh sáng đỏ bắn tới, bắn trúng trọng thuẫn trên tay Bàn Tử.
Đông, một tiếng vang trầm thấp.
Bàn Tử run người, loạng choạng lùi lại mấy bước, ngồi phịch xuống. Trọng thuẫn bị nứt ra.
Rầm, trọng thuẫn vỡ tan thành từng mảnh.
Mọi người đều biến sắc.
Sức khỏe của Bàn Tử trong đội chẳng mấy ai hơn được, thế mà không ngăn được một đòn của tia hồng quang, mà mọi người còn chưa nhìn ra được tia hồng quang đó là từ con gì!
Lại một tia ánh sáng đỏ lóe lên một cái rồi biến mất, lần này bắn trúng Hỏa Phù Vân.
Đùng!
Lồng phòng ngự của Hỏa Phù Vân rực lên, đỡ được tia hồng quang.
Mọi người lúc này mới nhìn thấy rõ hồng quang là một luồng dung nham, đang từ từ từ trên lồng phòng hộ chảy xuống.
Ngải Huy phản ứng nhanh nhất, hô to: "Thổ tương thú! Tất cả trốn ra sau Hỏa Phù Vân đi!"
Bàn Tử vội vọt vào sau Hỏa Phù Vân, những người khác cũng vội vàng di chuyển.
Lại một tia sáng đỏ, bắn vào lồng phòng ngự của Hỏa Phù Vân làm cả Hỏa Phù Vân lay động.
Ngải Huy cực kì đau đầu, dung nham thổ tương thú phun ra mạnh như đạn pháo, dã thú mà yếu tí trúng đòn là nổ tung.
Trước đây hắn đã từng nhìn thấy một con thổ tương thú xử lý nguyên một khu đóntg trại, không ngờ tới có một ngày hắn lại gặp phải một con.
"Chúng ta phải diệt nó!" Ngải Huy nói với Thiết Nữu: "Nó bắn mấy phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hanh-thien/1849470/chuong-415.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.