Dịch giả: Tiểu Băng
Tại Thảo đường, điển tịch viện.
Ngải Huy vùi đầu xem sách, tin Minh Tú trở thành đại sư thêu tin truyền ra, tân khách tới chơi nối liền không dứt, Ngải Huy mừng rỡ núp trong hậu viện, làm việc riêng.
Tưởng hôm nay lại tay không mà về, thì Ngải Huy bỗng trợn to mắt, đọc kĩ từ chữ một những chữ viết ngoáy hắn đang nhìn thấy.
Lật gần Ngải Huy rốt cuộc cũng tìm được bản ghi chú lão đầu đã nói. Lão ấy nhớ tên người không sai chút nào, người viết ghi chú là họ Tiêu, nhưng nhớ sai ở chỗ cái quyển được ghi chú này không phải là dạng sổ ghi chú.
Ngải Huy rất vui mừng, may mà mình đọc từng quyển một, không bỏ sót cái nào, nếu không đã bỏ sót mất quyển này rồi.
Hắn cẩn thận đọc thật kĩ.
Lão đầu nói không sai, trong bút kí quả thật có nhắc tới những nơi có Ngũ Hành.
"Ngày 16, ngày âm, gió lớn. Ngày hôm qua gặp phải một con Dực Long, khổ chiến nửa ngày mới thắng, mệt bở hơi tai. Tìm được một thung lũng nghỉ ngơi, ở đây có rất nhiều hồng thạch, địa hình chót vót hiểm trở, dài chừng bảy dặm, rộng rãi sáng sủa, nơi đây Ngũ Hành có đủ, đã được mình đánh dấu vào bản đồ."
"Ngày 9, mưa to, ngoài trăm thước trắng xóa nhìn không thấy. Bị hai con Hoang thú không biết tên truy kích, đi nhầm vào sâu trong rừng, phát hiện một chỗ có đủ Ngũ Hành."
"Ngày 20, đêm, trăng sáng sao thưa, trên núi có hồng quang lấp loé, tưởng có bảo vật xuất thế, đến gần mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hanh-thien/1849468/chuong-413.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.