Dịch giả: Tiểu Băng
Triệu Bách An cảm giác đầu óc của mình có chút không đủ dùng.
Ông chủ của mình là Ngải Huy!
Hắn tuy sống ở Phỉ Thúy Sâm, nhưng cũng biết Ngải Huy là ai. Quãng thời gian trước, Huyễn Ảnh Đậu Giáp lưu truyền đến mức nhốn nháo, thiên hạ đều biết. Xuất thân cu li, đặc cách trúng cử Cảm Ứng Tràng, là hạt nhân chính của cuộc chiến Tùng Gian Thành, nay là thủ lĩnh Tùng Gian phái.
Vắng lặng mấy năm lại lần thứ hai quật khởi.
Triệu Bách An cảm thấy mình tựa như đang nằm mơ, ở thời đại này, có thể nổi danh có được danh hào, đều là nhân vật lợi hại. Mà có thể tự lập một phái, tuyệt đối là anh hào.
Thế tử của Đoan Mộc gia quyền thế nhất Phỉ Thúy Sâm, đệ tử đại tông Đoan Mộc Hoàng Hôn, cũng làm tuỳ tùng cho Ngải Huy.
Đoan Mộc Hoàng Hôn ở trong mắt Triệu Bách An, là một nhân vật cao cao tại thượng.
Triệu Bách An không nhịn được nhìn ông chủ, gương mặt trẻ măng, nhưng trầm ổn và bình tĩnh hơn hẳn tuổi.
Ông chủ và thủ lĩnh đạo phỉ trò chuyện, Triệu Bách An cũng nghe được một chút. Thủ lĩnh đạo phỉ, trước đây cũng là học viên Cảm Ứng Tràng, đám đạo phỉ này là mới vừa từ Cựu Thổ lén qua Ngân Vụ Hải. Ông chủ cũng là xuất thân Cựu Thổ, đương nhiên đồng tình với người Cựu Thổ, nhưng Triệu Bách An biết, vấn đề này căn bản khó giải.
Cốc Thiên Ninh đã trở lại bình thường, nếu không phải mắt còn hơi hồng, chẳng ai dám nghĩ hắn lại mới vừa khóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hanh-thien/1849447/chuong-392.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.