Dịch giả: Tiểu Băng
Ầm!
Thanh Phong cảm thấy mình bị một con dã thú đang lao nhanh va mạnh vào người từ phía sau, lực va mạnh mẽ làm cả người hắn bị biến dạng, nửa người trên nằm ngang ra giữa không trung, gần như song song với mặt đất, trong mắt là bầu trời xanh thẳm.
Cái gì thế?
Sức va quá mạnh làm hắn mờ mịt choáng váng.
Ngải Huy giữa không trung vẫn duy trì tư thế vung lên, Long Chuy Kiếm như đang vung xích, lực quăng hết sức làm nửa cánh tay hắn tê tê. Nhìn Thanh Phong bị ném bay xa xa, Ngải Huy phun ra một ngụm trọc khí.
Ào ào ào. . .
Ngải Huy thở dốc, mồ hôi ào ạt túa ra, cả người ướt sũng, mồ hôi chảy tí tách xuống đất.
Một lát sau, Ngải Huy mới hít thở lại bình thường. Người hắn run run, mồ hôi trên người bốc hơi, hóa thành sương mù màu trắng.
Cú đột kích vừa rồi là sự biến chiêu trong tình thế cấp bách, lúc đó tốc độ của hắn đạt đến cực hạn, sức gió cực mạnh như tường sắt. Dùng kiếm đục xuyên qua tường gió là suy nghĩ nhất thời lúc đó, không ngờ lại mang tới hiệu quả cực tốt!
Thế nhưng chiêu này gây nên gánh nặng rất lớn cho cơ thể, khiến cả người Ngải Huy như muốn bị xé rách.
Phải dành thời gian làm hoàn hảo chiêu này mới được, nếu trong chiến đấu dùng được chiêu này, đối phương nhất định sẽ không ứng phó kịp.
Ổn định tâm thần, Ngải Huy hạ xuống bên cạnh Thanh Phong.
Nói cũng trùng hợp, chỗ Thanh Phong rơi xuống lại vừa đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hanh-thien/1849442/chuong-387.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.