Dịch giả: Tiểu Băng
Biển sách vô biên, chỉ khổ con thuyền.
Ngải Huy xoa đầu mắt, coi sách liên tục thời gian dài, đầu hắn đã thấm mệt. Tầng này chỉ còn lại một phần tư tài liệu hắn chưa lật qua.
Xem ra vận may của mình không được tốt lắm.
Hắn đang lo bản ghi chú đó không còn. Đã qua quá nhiều năm, chuyện gì cũng có thể xảy ra. Đương nhiên, trong thời gian xem sách vừa qua, Ngải Huy đã thu hoạch rất nhiều. Đủ loại suy nghĩ ý tưởng kỳ quái, từ chuyện Man Hoang, tới cựu thổ, đất đai, con người… đủ cả, khiến tầm mắt của hắn được mở mang.
Gặp được sách hay, ngồi xem say sưa ngon lành, thời gian trôi qua nhanh chóng. Nếu gặp phải quyển không thích, vậy thì thực sự là "làm thuyền khổ" . Nhưng quyển nào hắn cũng không bỏ sót, cố mà xem cho hết.
Đang định rời khỏi Thảo Đường, chưởng quỹ bỗng mở miệng: "Xin chờ một chút, có thư của ngươi."
Thư?
Ngải Huy khựng lại, ngạc nhiên: "Ở đâu?"
Trong tay Chưởng quỹ xuất hiện một quả cầu ánh sáng có phù văn lưu chuyển, trong quang cầu có một phong thư trôi nổi.
Ngải Huy nhận quả cầu ánh sáng, vừa đến tay hắn đã biết đó là ai, Vương Tử. Vỏ ngoài quả cầu ánh sáng là do nguyên lực biến thành, bên trên có dấu ấn riêng của Vương Tử.
Trong thời đại nguyên lực, dáng vẻ tên tuổi đều có thể làm giả dễ dàng, nhưng nguyên lực không thể nào giả được. Nguyên lực của mỗi một nguyên tu đều có đặc thù riêng.
Giống như trên đời không có hai cái lá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hanh-thien/1849440/chuong-385.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.