Thạch trại chủ giận dữ quát :
- Tặc nhân... Ngươi là ai mà dám xen vào chuyện của Thạch mỗ?
- Thạch trại chủ muốn biết gì? Ta là người được điều đến lấy cái mạng của ngươi với giá một nén bạc.
- Ngươi...
Thạch trại chủ cười gằn :
- Một nén bạc mà ngươi tự tước bỏ mạng của mình. Nếu ngươi vì một nén bạc thì hãy theo Thạch mỗ. Ta có thể cho ngươi trăm nén vàng.
- Rất tiếc Mộ Chí Cừu lại thích một nén bạc hơn.
Nghe Chí Cừu nói, Quân Tùng ngơ ngác. Y nhìn sang Mộng Hoa Hoa :
- Muội muội. Sao lạ vậy nhỉ?
- Huynh muốn nói gì?
- Một nén bạc với một trăm nén vàng, thế mà vị đại ca kia lại chọn một nén bạc. Chỉ có những đại hiệp không xem trọng ngân lượng mới như vậy thôi.
- Thế còn huynh?
- Huynh à....
Quên Tùng lưỡng lự.
Hoa Hoa cau mày :
- Huynh phải nói thật đấy nhé.
- Nếu là huynh thì huynh chọn trăm nén vàng rồng.
Hoa Hoa hừ nhạt.
Quân Tùnh lúng túng :
- Muội muội đừng hiểu lầm huynh. Một trăm lạng vàng rồng thì phải hơn một nén bạc rồi, nhưng với gã Thạch trại chủ kia thì huynh không cần đâu.
Nàng lườm Quân Tùng rồi dõi mắt trở lại Mộ Chí Cừu và Thạch trại chủ.
Thạch trại chủ vô hình chung nhận ra Mộng Hoa Hoa. Mắt y vừa nhận ra dung diện của nàng liền đóng dinh tưởng chừng muốn thâu tóm nàng vào đôi con ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hanh-sinh-khac/1874246/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.