Hoàng Long thấy Lục Ly một mực đang giày vò, mà lại trải qua một phen giày vò của Lục Ly, năng lượng đang không ngừng khôi phục. Hoàng Long đã sớm nhìn ra Lục Ly không phải người bình thường, không khỏi có chút nóng nảy, vì không cho Lục Ly cơ hội lật ngược tình thế, Hoàng Long lắc lư cái đuôi lớn, ngưng tụ sức mạnh, cố gắng phát ra một kích trí mạng đối với Lục Ly. Với tình trạng trước mắt của Lục Ly, cho dù thế nào cũng căn bản không cách nào lại tiếp nhận một kích uy mãnh như vậy của Hoàng Long nữa. Thế nhưng Lục Ly không hề vì vậy mà run sợ, ngược lại cười rất bình tĩnh.
Quả nhiên có âm mưu! Mặc kệ! Đi chết đi!
Hoàng Long rống to một tiếng, ngưng tụ lực lượng toàn thân, lao tới Lục Ly.
Hoàng Long! Ngươi nên nhập luân hồi rồi! Còn có trăm vạn sinh linh bị ngươi giết chết kia, cũng nên nhập luân hồi rồi!
Lục Ly hai mắt một đen một trắng, toàn thân tản mát ra khí tức uy nghiêm phảng phất thần linh, âm thanh truyền đến từ bốn phương tám hướng, hoàn toàn bao khỏa Hoàng Long dài ngàn dặm.
Thần chi lực?! Ngươi một tiểu tiểu nhân loại cấp thấp, vì sao lại có mang thần lực?!
Hoàng Long kinh kêu giãy dụa, lúc này, nó nơi nào còn có một chút tâm tư phản kháng. Thế nhưng Lục Ly hiện tại đã không có bất kỳ cảm xúc nào, hắn chỉ là băng lãnh mà lại uy nghiêm đưa ngón tay ra, u u quát lên:
Đi thôi!
Theo một chỉ của Lục Ly, Hoàng Long vốn cuồng vọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hanh-dai-chua-te/4821563/chuong-697.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.