Biệt viện bên cạnh truyền tống trận là nơi dùng để quý khách nghỉ ngơi, được trang điểm rất trang nhã. Khi Lục Ly vừa đến, chúng nữ Dao Trì nhận được tin tức đã chậm rãi nghênh đón ra. Chỉ thấy giữa từng cụm rừng trúc u tĩnh, mấy vị mỹ nhân trác việt, giống như tiên tử tuyệt thế độc lập, từng trận hương hoa mai phảng phất tới, không biết là đến từ hoa tươi, hay là đến từ mỹ nhân. Trong mấy vị mỹ nhân đó, Lục Ly nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc, toàn thân áo trắng như tuyết, khí chất thoát tục, giống như tiên nữ bước ra từ trong tranh. Nếu không phải cảm giác quen thuộc giữa mặt mày, Lục Ly thậm chí cũng không dám nhận ra.
Tuyết Nhi! Lục Ly khẽ hô một tiếng, giọng nói có chút run rẩy.
Ai!
Lục Tuyết thanh tú động lòng người đáp một tiếng, giọng nói cũng có chút run rẩy. Hai người bốn mắt nhìn nhau thật lâu, sau đó Lục Tuyết không thể kìm được, trước một bước sải bước ra, thoát khỏi mấy vị sư tỷ, nhào về phía Lục Ly, trực tiếp xông vào trong vòng tay Lục Ly. Một trận tiếng khóc “oan oan” vang lên. Lục Tuyết vậy mà đang khóc trong vòng tay Lục Ly. Nhoáng một cái mười mấy năm trôi qua, hai vị bạn chơi thời thơ ấu gặp nhau ở tha hương, cảm xúc kích động đó, có thể tưởng tượng được. Hai người không ai nói chuyện, cứ thế yên lặng ôm nhau. Giây phút này vô thanh, càng thắng hữu thanh. Những người khác thấy vậy, cũng không tiện quấy rầy, chỉ có thể lặng lẽ đứng ở xa chờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hanh-dai-chua-te/4821521/chuong-654.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.