Đông Cảnh bên này tuy rằng đã xong chuyện, nhưng trọng điểm chính lại đến từ Trung Châu Hoàng gia. Trung Châu, nơi nằm ở trung tâm Thiên Nguyên Đại Lục, với sự tồn tại của các gia tộc cổ xưa, mới là sự tồn tại phiền phức nhất. Khi Lục Ly và Thanh Linh Nhi đang hoan độ xuân tiêu trong phòng, Hải Vân Long ở bên ngoài đã sốt ruột chết đi được, nhưng hắn lại không dám đánh thức Lục Ly, chỉ có thể mỗi ngày đi đi lại lại bên ngoài viện. Vì vậy, Lục Ly và Thanh Linh Nhi vừa ra khỏi cửa, lập tức liền thấy Hải Vân Long đã chờ đợi đã lâu. “Tộc trưởng, ngài cuối cùng cũng ra rồi!” Vừa nhìn thấy Lục Ly, Hải Vân Long vội vàng nghênh đón. Lục Ly cũng biết, trong tình huống thời gian gấp gáp như thế này, mà còn chậm trễ ba ngày, quả thực có chút không nên, nên hắn không trách tội sự sốt ruột của Hải Vân Long, ngược lại hơi lúng túng sờ sờ mũi, rồi nói: “Vân Long huynh, ngươi đi triệu tập mọi người đến nghị sự sảnh phủ thành chủ họp đi, tiện thể cũng mời mấy vị người phụ trách chính của Mộc tộc tới đây đi!” “Tộc trưởng cứ yên tâm, mấy vị tướng lĩnh vẫn luôn ở nghị sự sảnh, đang đợi phân phó của ngài. Còn về người phụ trách chính Mộc tộc, ta sẽ phái người đi mời ngay!” Hải Vân Long dẫn binh đã lâu, tự nhiên mà vậy liền có tác phong lôi lệ phong hành của người lính, rất nhanh đã an bài mọi chuyện thỏa đáng. Đợi đến khi Lục Ly và Thanh Linh Nhi ngồi vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hanh-dai-chua-te/4821519/chuong-652.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.