Sau một phen hô to kích động, người thủ hộ đang quỳ trên mặt đất cũng đột nhiên mở miệng hỏi: “Thánh Tử đại nhân, ngài là đến đón chúng ta về nhà của mình sao?” “Về nhà?” Lục Ly bị hỏi đến ngây người, nhất thời không phản ứng kịp. Người thủ hộ nước mắt chảy dài nói: “Ừm, mười vạn năm qua, chúng ta không lúc nào mà không khát vọng về nhà, khát vọng trở về Huyền Hoàng Thế Giới của chúng ta, thế nhưng là tiên tổ có lời, yêu cầu chúng ta nhất định phải thủ hộ ở bên trong Ngũ Hành Thế Giới này, cho đến khi Thánh Tử đại nhân giáng lâm. Bây giờ, ngài cuối cùng đã đến rồi!” Thì ra, chuyện về nhà mà họ nói, chính là muốn về Huyền Hoàng Thế Giới! Mười vạn năm đã trôi qua rồi, không ngờ họ vậy mà còn coi Huyền Hoàng Thế Giới là quê hương của mình. Kỳ thật, sở dĩ có điểm mấu chốt như vậy, chính là nằm ở thân phận người thủ hộ này, họ truyền thừa qua các đời, điểm quan trọng nhất, chính là khắc ghi quê hương của mình là nơi nào, cho nên trong giáo dục tộc nhân hằng ngày, đặc biệt chú ý điểm này, đến nỗi mười vạn năm cũng chưa từng quên, vừa nhắc tới Huyền Hoàng Thế Giới, đều có thể kích động đến mức gào khóc. Cái này liền như là truyền thừa của Côn Ngô Kiếm Tiên vậy. Có đôi khi, thời gian trước mặt những truyền thừa này, giống như mười phần vô lực, căn bản không thể thay đổi họ mảy may. Đương nhiên, điều này cũng liên quan đến việc Ngũ Hành Thế Giới ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hanh-dai-chua-te/4821505/chuong-638.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.