Tùy theo động tác của Lục Ly, Ngao Ngọc chỉ cảm thấy quanh người đột nhiên bị gió nhẹ vây quanh, ngay sau đó đột nhiên cất cánh, vậy mà thật có thể bay lên!
Ngươi thật có thể bay sao!
Ngao Ngọc kinh ngạc hô. Ngao Ngọc cũng không vì sự phi hành đột ngột mà khẩn trương, dù sao Nguyên Vương bản thân đã có năng lực lăng không đứng, chẳng qua cần nguyên lực tương đối nhiều, không thể kéo dài mà thôi. Hơn nữa với sự kiêu ngạo của Long nhân, tất nhiên sẽ không mềm yếu như nữ hài tử của nhân loại. Lục Ly nghe vậy, vô cùng tự hào hồi đáp:
Cái đó đương nhiên rồi, ta đã bao giờ lừa ngươi đâu!
Ngao Ngọc lại không mua chuộc,
Hừ, ngươi lừa ta còn ít sao!
Vốn dĩ hai người ở tư thế đã rất ái muội, bây giờ trong lời nói cũng bắt đầu dần dần trở nên ái muội, trên mặt Ngao Ngọc đỏ ửng dần đậm, nhưng lần này, lại không có quá nhiều cự tuyệt. Kỳ thực từ việc Ngao Ngọc cố ý mời Lục Ly đến tham gia khảo hạch thí luyện lần này là có thể nhìn ra, Ngao Ngọc vẫn là có chút tình cảm với Lục Ly. Sự lãnh đạm trước đây, một là vì sự thận trọng của nữ hài tử, cùng với tính ngạo kiều đặc thù của Ngao Ngọc, hai là vì thực lực Lục Ly thể hiện ra thật sự quá kém, khiến Ngao Ngọc căn bản không cách nào thưởng thức. Đây không phải Ngao Ngọc quá thực tế, mà là nhân chi thường tình. Ngay lúc mối quan hệ của hai người dần dần ấm lên, thậm chí có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hanh-dai-chua-te/4821483/chuong-616.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.