Khi Châu Lão tỉnh táo lại từ hồi ức, đã là mấy ngày sau đó, cho đến lúc này, ông mới chú ý tới tình hình hiện tại của Lục Ly.
Cảm ơn ngươi! Lục Ly!
Châu Lão hết sức trịnh trọng nói. Lục Ly xua xua tay, ra vẻ tiêu sái nói:
Không cần khách khí, không phải liền là bách niên thọ mệnh sao? Chỉ cần tu vi tăng lên, cũng không đến mức chết già nhanh như vậy.
Lúc nói lời này, ngay cả thanh âm của Lục Ly cũng khàn đi rất nhiều. Châu Lão gắng sức đè nén sự chấn động trong lòng, bình tĩnh nói:
Thân thể của ngươi bây giờ quá già yếu rồi, bây giờ phải nhanh chóng luyện chế một vài đan dược khôi phục thanh xuân sức sống mới được, đúng rồi, bàn đào đã ngoài ngàn năm, cũng có hiệu quả như vậy, ta liền để Tử Mộc đi bồi dưỡng!
Lục Ly quan tâm nói:
Châu Lão, chuyện này trước đừng vội, ta biết nội tâm của ông bây giờ rất bất bình, chờ ông triệt để tiếp nhận hồi ức rồi hãy nói.
Yên tâm đi, ta không yếu ớt như ngươi tưởng tượng, cái cần tiếp nhận, ta đều đã tiếp nhận.
Thanh âm của Châu Lão xuất kỳ bình tĩnh, trước khi biến mất, Châu Lão lại bổ sung một câu:
Sau này đừng gọi ta là Châu Lão nữa, ta gọi Thủy Cảnh Huyền, ngươi có thể gọi ta Lão Thủy, hoặc Huyền Lão.
Lục Ly khẽ mỉm cười nói:
Ừm, chúc mừng ngươi tìm về ký ức, Huyền Lão!
Ha ha ha.
Châu Lão, à không, là Thủy Cảnh Huyền, cười to chui vào Tinh Hà Đỉnh, đi tìm Tử Mộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hanh-dai-chua-te/4821453/chuong-586.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.