Bạch Uy quét mắt nhìn quân đoàn người máy và quân đoàn Xích Hỏa Thụ Nhân sau lưng Lục Ly, trên mặt lộ ra nụ cười khinh miệt,
Nếu như những thứ rác rưởi này chính là chỗ dựa của các ngươi, vậy thì, rất bất hạnh phải nói cho các ngươi biết, hôm nay các ngươi chết chắc rồi!
Lục Ly nghe vậy, móc ra Long Uyên Đao, đem khí tức trên thân điều chỉnh đến cao nhất, rồi mới cười lạnh nói:
Thật sao? Vậy ta ngược lại muốn xem xem ngươi có thủ đoạn gì, để đối phó hai lộ quân đoàn của ta!
Tốt, vậy ta liền cho ngươi chết cho minh bạch, không phải chỉ là khôi lỗi sao? Ngươi tưởng ta không có sao?
Nói rồi, Bạch Lãng vặn vặn chiếc nhẫn thứ nguyên trên tay phải, rồi từng con ngân giáp khôi lỗi đột nhiên nhảy ra từ đó, cuối cùng xuất hiện đủ hơn một trăm con, sau cùng còn có một con kim giáp khôi lỗi. Ngân giáp khôi lỗi tương đương với tu vi Nguyên Tông cấp thuộc tính Kim, còn kim giáp khôi lỗi trước đó Bạch Lãng đã nói, tương đương với tu vi Nguyên Vương cấp. Cứ như vậy, ưu thế số lượng của Lục Ly, trong nháy mắt bị san bằng.
Ngươi... ngươi sao lại có nhiều khôi lỗi như vậy?!
Bạch Lãng chỉ vào Bạch Uy, giọng nói có chút run rẩy. Bạch Uy không nhìn Bạch Lãng, ngược lại mỉm cười nói với Lục Ly:
Vị lão sư kia của ta, đúng lúc là một đại sư khôi lỗi đó!
Lục Ly tự nhiên biết lão sư trong miệng Bạch Uy là chỉ ai, thế là trong lòng dâng lên một trận cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hanh-dai-chua-te/4821429/chuong-562.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.